menu toggle
list list 0
Đã thích Thích

Bên nhau ngày mưa (Bài viết số 34)

user

Ngày:

11/09/2022

user

Lượt xem:

111

Bài viết thứ 34/41 thuộc chủ đề “Bên nhau ngày mưa”

Chương trình “BÊN NHAU NGÀY MƯA”

Bệnh nhân ung thư có xu hướng cô đơn, đau buồn vì gánh nặng bệnh tật. Điều trị ung thư thường là hành trình phức tạp với nhiều trở ngại có thể xảy ra bất chừng.

Tuy nhiên, bệnh nhân ung thư hẳn sẽ không cô đơn khi nhận thấy vẫn có nhiều người thân và bạn đồng hành bên mình. Tình người ấm áp có thể xoa dịu phần nào nỗi đau từ bệnh tật.

Để ghi lại những khoảnh khắc, những kỷ niệm cùng nhau đối diện và vượt qua khó khăn, góp phần lan tỏa những câu chuyện truyền cảm hứng cho cộng động người bệnh mới, Dự án Hỗ trợ bệnh nhân Ung thư, Tổ chức Y học cộng đồng tổ chức chương trình “BÊN NHAU NGÀY MƯA” để người bệnh và bạn đồng hành chia sẻ thêm bài học về YÊU THƯƠNG mà họ đã cảm nhận trong cuộc sống.

Thời gian: Từ 06/12/2021 – 20/12/2021

Tại: Group “Hỗ trợ bệnh nhân Ung thư”

Bài viết số 34:

Bên nhau ngày mưa số 34
Bên nhau ngày mưa số 34

Gửi mẹ của con,

2 ngày nữa là 49 ngày mẹ mất, con xin lỗi vì tình cảm của con với mẹ chưa đủ thân thiết, con cũng hiểu vì gia đình mình khó khăn mẹ phải đi kiếm tiền, kiếm ăn không có nhiều thời gian dành cho con. Dù con hiểu hoàn cảnh nhưng sự thật vẫn là con chưa hiểu mẹ và cũng chưa dành nhiều tình cảm với mẹ. Ngày con nghe tin mẹ mắc căn bệnh ung thư, con vẫn không dám tin vào hiện thực mà vẫn cứ hi vọng, hi vọng.

Từ ngày mẹ bệnh, con vẫn cố lao đi kiếm tiền, con vẫn hi vọng mẹ chờ được đến ngày tết, gia đình mình sum vầy. Cuối tháng 6, bệnh mẹ trở nặng, con bỏ hết tất cả về với mẹ. Hơn 4 tháng bên mẹ, ngày nào con cũng thấy hối hận vì không bên mẹ nhiều hơn. Nhưng con không biết làm gì hơn được, mẹ ạ. Nhà mình nghèo quá, mẹ đã lớn tuổi, con thì còn quá non dại. Giữa con và mẹ cách nhau cả một thế hệ, hơn 40 năm, khi mẹ đã xế chiều thì con gái mới chập chững vào đời, chưa hiểu chuyện gì cả. Khi con lao đầu đi kiếm ăn thì mẹ tuổi già, bệnh tật. Mẹ cũng hiểu là cần tiền nên con mới như vậy, mẹ hiểu hết nên mẹ không nói gì cả. Những ngày mẹ yếu đi, con lo quá, thương mẹ, mẹ đau đớn quá mà con chẳng làm được gì cả, chỉ biết giúp mẹ những điều mẹ nhờ. Ngày sinh nhật con, con mong mẹ con mình đón sinh nhật cùng nhau, nhưng mẹ ra đi mà chưa kịp nói với con điều gì. Con buồn, con hối hận. Ngày sinh nhật con là ngày mẹ mất. Con … Con Buồn lắm. Con sợ mẹ trách con. Con sợ con chưa làm tròn bổn phận của một người con. Mẹ đi rồi, sao con thấy cuộc sống này khó sống quá, mẹ ạ!

Mẹ là một người mẹ vĩ đại. Tại sao lúc mẹ đi rồi con mới thấy được điều này? Mặc dù sự thật nó hiển nhiên như thế. Mẹ, cả một đời khó khăn, vất vả, đến lúc con lớn mong mẹ đỡ vất vả hơn thì mẹ ra đi. Hàng xóm láng giềng ai cũng thương mẹ, cả đời khổ đến lúc được sung sướng thì không được hưởng. Mẹ ơi, hôm nào con nấu cơm xong mời mẹ về ăn cơm con cũng thấy buồn, khổ sở. Con chẳng còn mẹ nữa, con chẳng biết sống sao đâu mẹ ạ!

Những năm tháng cuối đời, con bên mẹ, giúp mẹ, chăm sóc mẹ chắc chắn vẫn chưa đủ tốt và chu đáo. Nhưng con mong mẹ biết, dù có khoảng cách, dù do hoàn cảnh, cuối cùng sau tất cả, con thương mẹ! Mẹ ạ!

Mẹ ơi, nếu mẹ có điều gì muốn nói với con hãy về báo mộng cho con nhé !

Nhớ mẹ…

Người viết: Huyền Hoàng

keyword

Từ khóa

prevBig

Quay lại

list list 0
Đã thích Thích