menu toggle
Dự án khác Sự kiện Bên nhau ngày mưa số 41

Bài viết cùng chủ đề

list list 0
Đã thích Thích

Bên nhau ngày mưa số 41

user
Ngày:

04/10/2022

user
Cập nhật:

07/03/2024

user
Lượt xem:

147

Chương trình “BÊN NHAU NGÀY MƯA”

Bệnh nhân ung thư có xu hướng cô đơn, đau buồn vì gánh nặng bệnh tật. Điều trị ung thư thường là hành trình phức tạp với nhiều trở ngại có thể xảy ra bất chừng.

Tuy nhiên, bệnh nhân ung thư hẳn sẽ không cô đơn khi nhận thấy vẫn có nhiều người thân và bạn đồng hành bên mình. Tình người ấm áp có thể xoa dịu phần nào nỗi đau từ bệnh tật.

Để ghi lại những khoảnh khắc, những kỷ niệm cùng nhau đối diện và vượt qua khó khăn, góp phần lan tỏa những câu chuyện truyền cảm hứng cho cộng động người bệnh mới, Dự án Hỗ trợ bệnh nhân Ung thư, Tổ chức Y học cộng đồng tổ chức chương trình “BÊN NHAU NGÀY MƯA” để người bệnh và bạn đồng hành chia sẻ thêm bài học về YÊU THƯƠNG mà họ đã cảm nhận trong cuộc sống.

Thời gian: Từ 06/12/2021 – 20/12/2021

Tại: Group “Hỗ trợ bệnh nhân Ung thư”

Bài viết số 41:

MÙA ĐÔNG KHÔNG LẠNH

VỚI CHIẾC LÁ CUỐI CÙNG…

Bên nhau ngày mưa số 41
Bên nhau ngày mưa số 41

“…Em đau đớn đến kiệt sức mất anh! Có con đường nào ngắn nhất và nhanh nhất để kết thúc không anh? Em không thể chịu đựng được nữa rồi…em muốn dừng ở đây anh ơi!…”Những tin nhắn vội vàng rời rạc của em như những nhát dao oan nghiệt chọc thẳng vào tim tôi, xé toạc tâm can tôi, như muốn quật đổ thành trì cuối cùng của tình yêu cuộc sống mà tôi và em đã vun đắp trong suốt mùa đông năm ấy…

Một buổi chiều chớm đông năm 2019, tôi và em quen nhau…

Khi ấy tôi vừa trải qua ca mổ đại tràng, sức khỏe cũng tương đối ổn định. Còn em đã mổ xong gần một năm, nhưng lại kém may mắn và đã bị di căn cột sống…

Đọc những dòng tâm sự, phút trải lòng của em về cuộc đời và bệnh tật, thực sự làm tôi xúc động! Tôi đã nguyện đồng hành cùng với em trong cuộc chiến chống lại căn bệnh ung thư quái ác mà cả hai chúng tôi đều mắc phải…

Hàng ngày tôi luôn động viên em, nếu còn có ngày mai, em phải sống và chiến đấu quả cảm như những chiến binh, không dễ dàng đầu hàng và bỏ cuộc.

“…Anh ơi, nếu là anh thì anh quyết định ra sao?…

…Anh nói rồi, anh đã hứa đồng hành cùng em chữa khỏi bệnh, để một ngày em có thể thực hiện ước mơ dẫn con trai em đi du lịch…em quên rồi à?…”

Hà Nội một đêm khuya mưa tầm tã…

Em thản thốt gọi “…Anh ơi, e lạnh lắm…em đau lắm…chắc em không qua khỏi…”

Tôi ước giá như tôi có thể chia sẻ bớt phần nào nỗi quặn đau của em khi ấy…

“…Em nhớ câu truyện Chiếc lá cuối cùng của O.Henry không? Em hãy nhớ về cây xoài trước nhà mà anh từng kể em nghe đó…chỉ khi nào cơn mưa bão kia quật rụng chiếc lá cuối cùng trên cành thì em mới được phép đầu hàng, em nhé!…”

Xin cảm ơn người họa sỹ già tài ba Behrman, đã vẽ nên một kiệt tác thấm đẫm tình yêu thương, mang lại niềm hy vọng, khát vọng sống, khát vọng sáng tạo cho cô bé Johnsy nói riêng và cho em, cho tất cả các bệnh nhân đang trên bờ vực của sự tuyệt vọng nói chung.

Cứ thế..ngày qua ngày…tháng qua tháng…cả hai chúng tôi động viên lẫn nhau và cùng nhau vượt qua những khúc quanh đầy chông gai của cuộc đời.

Tôi lại chuẩn bị bước vào ca mổ lần thứ hai trong đời mình, với một tâm thế hoàn toàn khác. Tự tin, ấm áp, như em vẫn đồng hành cùng tôi dù rằng em đã đi xa….

Mùa đông lại đến, một mùa đông không lạnh…

Em vẫn giữ cho anh một chiếc lá cuối cùng…

Người viết: Tran Thanh Binh

prevBig

Quay lại

list list 0
Đã thích Thích